Nguồn: Truyện Y Y
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Tướng quân nói: "Ta mặc kệ ngươi là ai, bắt hắn lại cho ta!''
"Vâng!''
"Vâng!''
Rất đông binh lính lập tức bay lên không trung, bắn ám tiễn ra, tay cầm trường đao chém xuống.
Long Thiên Ngạo lập tức tuốt trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, mấy nghìn kiếm ảnh bay khắp không trung, bắn ra. Ám tiễn trước kiếm ảnh, giống như đậu hủ vừa chạm vào đã bể nát, kiếm ảnh bao phủ tất cả, đám lính không kịp phát ra tiếng kêu, lập tức hóa thành máu thịt bầy nhầy khắp nơi.
Tướng quân bỗng ngây người, toàn thân dính đầu huyết nhục, bảo mã dưới màn mưa máu cũng lo lắng gõ móng đi tới đi lui.
Dân chúng quan sát từ xa truyền ra tiếng hét kinh hãi! Đại Thạch Đầu sửng sốt, vội vàng quỳ rạp xuống đất nói: "Ta. . . Tiểu nhân, bái kiến Thần quân!''
Long Thiên Ngạo nói: "Đứng lên đi!''
Bay xuống trước mặt tướng quân nói: "Không phải ngươi muốn bắt ta sao? Đi thôi!''
Tướng quân vô cùng sửng sốt trong lòng, nghiêm mặt kêu lớn: "Yêu nhân, ngươi muốn làm gì?''
"Làm gì ư?'' Long Thiên Ngạo cười ha ha nói: "Muốn gặp Quốc vương của các ngươi!''
Vung tay lên, Đại Thạch Đầu, Tướng quân lập tức bay vút lên không trung, ba người bay về phía hoàng cung.
Nửa ngày sau, bên trong hoàng cung, Long Thiên Ngạo nằm nghiêng trên ghế rồng, hai cung nữ quỳ dưới đất đút nho cho hắn. Kẻ đứng phía dưới đầu đội vương miện, mặt mũi bầm dập, hoàng đế cố gắng duy trì vẻ tươi cười.
Toàn bộ sàn cung điện đều có vết máu.
Đại Thạch Đầu quỳ thành kính trên mặt đất, Tướng quân cả người đầy máu nằm trên mặt đất, vẻ mặt bị áp bức và lăng nhục.
Long Thiên Ngạo chậm rãi nói: "Các ngươi nên cảm thấy may mắn là ta tới, nếu để Trương Minh Hiên tới đây, ha ha! Kiếm vừa ra khỏi vỏ, ân oán phân mình! Chắc chắn hoàng cung của các ngươi không ai còn sống, thành một đống hoang tàn!''
Hoàng đế khom người, liên tục gật đầu nói: "Thần quân từ bi! Thần quân từ bi!'' Chớp mắt hỏi: "Còn vị Trương. . . Trương Thần quân là ai?''
Long Thiên Ngạo ở bên cạnh bĩu môi, lập tức có một cung nữ cầm lấy bầu rượu, đưa tới bên miệng Long Thiên Ngạo.
Long Thiên Ngạo đắc ý uống một ngụm rượu: "Hắn à! Hắn mới là ông chủ thật sự, là người chế tạo ra điện thoại di động, ta chính là người nghe lệnh của hắn mà tới. Ngươi cũng dám động đến người của hắn, thật sự chán sống rồi mà!''
Hoàng đế nhất thời bị dọa run rẩy một trận.
Có Thần quân lớn mạnh như vậy làm thuộc hạ, phải mạnh mẽ bao nhiêu đây! Bản thân đáng chết, sao lại có thể nổi lòng tham vậy?
Trong nháy mắt Long Thiên Ngạo đã ngồi thẳng người dậy nói: "Lần này ta không so đo với ngươi, nếu loại chuyện này còn xảy ra, ngươi tự mình suy nghĩ hậu quả đi!''
Hoàng đế cúi đầu khom lưng nói: "Sẽ không, sẽ không! Ta không dám nữa!''