Vương Húc cũng gật đầu: “Tình huống trước mắt đúng là không hề lạc quan, trước kia công ty của chúng ta cũng chưa từng hợp tác với đạo diễn lớn, nên không có cơ hội.”
Giới giải trí rất quan trọng là mối quan hệ.
Một nhân vật, dù sao ai diễn cũng như vậy, cho ai diễn chẳng lẽ không diễn được?
Nhìn hai người mang dáng vẻ ủ rũ, Hứa Diệp cười nói: “Không phải vội, đúng lúc tôi cũng có một vai.”
Hứa Diệp kể lại chuyện Nghiêm Mật tìm hắn diễn vai chính.
Sau khi nghe Hứa Diệp nói xong, Vương Húc và Trịnh Vũ đồng thời mở to hai mắt.
Phim điện ảnh?
Nam chính?
Quá mức rồi.
Trịnh Vũ cẩn thận đánh giá Hứa Diệp từ trên xuống.
Quay chương trình Những Ngôi Sao Ngày Mai nhiều ngày như vậy, Hứa Diệp chỉ ở trong chung cư Ngôi Sao.
Mà Nghiêm Mật cũng có rất nhiều thời gian ở trong chung cư Ngôi Sao.
Thiên hậu này, có rất nhiều người đều ưa thích trong ngành.
Chẳng lẽ đóa hoa này bị Hứa Diệp hái rồi sao?
“Hứa Diệp, cậu đi lối tắt phải không?” Trịnh Vũ hỏi.
Hứa Diệp hỏi ngược lại: “Biết tôi ở trên giường lợi hại thế nào không?”
Hai mắt Trịnh Vũ sáng lên, lập tức hứng thú, như quần chúng hóng drama.
Thằng nhóc này, không ngờ có thu hoạch ngoài ý muốn!
Chẳng lẽ Hứa Diệp thực sự dựa vào năng khiếu nào đó để đi lối tắt?
Tuy rằng người trong giới đều biết Nghiêm Mật luôn giữ mình trong sạch, nhưng họ vẫn không khỏi nghĩ nhiều.
Nếu Hứa Diệp cậu không đi lối tắt, sao có thể diễn nam chính chứ?
Trịnh Vũ lập tức hỏi: “Giỏi như nào?”
“Tôi có thể nằm trên giường một ngày không ăn không uống.” Hứa Diệp nói.
Trịnh Vũ:…
Vương Húc: Đỉnh.
Hứa Diệp giải thích: “Không đi xa như các anh nghĩ đâu, còn chưa chắc mà, có thể diễn hay không cũng phải đợi tôi thử vai.”
“Vai nam chính này, phải lấy được!” Vương Húc nói ngay.
Mọi người đều hiểu tầm quan trọng của việc nhận vai nam chính.
Đây là vai diễn đầu tiên của Hứa Diệp trên màn ảnh lớn, cũng có thể cho mọi người trong giới thấy thực lực của Hứa Diệp.
Có vai chính này, sau này cũng không lo không nhận được vai diễn khác.
Vương Húc phân phó: “Tiểu Trịnh, trong thời gian này cậu phụ trách cho một mình Hứa Diệp, làm cho tốt.”
“Tôi biết rồi.” Trịnh Vũ nói.
Sau khi rời khỏi công ty giải trí Thanh Quang, mấy ngày kế tiếp Hứa Diệp tập trung xem kịch bản.
Mặc dù còn một Quả Nhập Vai nhưng Hứa Diệp nghĩ nếu không cần dùng thì cần không động đến.
Trong mấy ngày Hứa Diệp luyện không ngừng nghỉ, phía công ty giải trí Thanh Điểu, Lý Tinh Thần rất vui vẻ.
Từ sau khi Những Ngôi Sao Ngày Mai kết thúc, các loại tài nguyên trên tay cậu ta chưa từng dừng lại.
Tài phú của cậu ta cũng tăng lên nhanh chóng với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Lý Tinh Thần cũng biết, công ty giải trí Thanh Điểu coi cậu ta như một công cụ hái tiền.
Nhưng cậu ta cũng muốn kiếm tiền.
Bây giờ cậu ta kiếm tiền nhanh hơn trước rất nhiều.
Gần đây Lý Tinh Thần cảm giác cực kỳ xao động, trước kia khi luyện tập cũng rất vất vả, sau đó lại tham gia thi đấu đủ thể loại, không nghỉ ngơi một chút nào.
Hiện giờ thả lỏng lại, cậu ta bắt đầu nghĩ đến chuyện khác.
Chuyện này cũng đơn giản, cậu ta chỉ muốn ăn gà quay.
Cậu ta nói chuyện này với người đại diện, nhưng bị người đại diện lập tức từ chối với vận tốc ánh sáng.
Người đại diện nói, hiện giờ không phải là lúc ăn gà quay.
Phải đợi đến khi ổn định mới được.
Lý Tinh Thần đành nhẫn nhịn, lúc này cậu ta đã thuộc về công ty, mỗi tiếng nói cử động đều phải dựa theo công ty sắp xếp.
“Thật ra cũng không lâu, đợi sau khi mình quay xong bộ phim này rồi ra album, sau đó tham gia mấy chương trình thực tế nữa, củng cố địa vị xong về cơ bản rồi, có lẽ Hứa Diệp vẫn còn đang nghịch bùn.”
Lý Tinh Thần tình nguyện làm người công cụ, bởi công ty giải trí Thanh Điểu có rất nhiều tài nguyên.
Hứa Diệp?
Không để lộ ra ngoài ánh sáng, độ nổi tiếng cũng chỉ biết trượt dốc không phanh.
Lý Tinh Thần xem tin tức trên mạng.
Mấy ngày gần đây, cả công ty giải trí Thanh Quang lẫn Hứa Diệp đều không có một tin tức nào.
Giống như Hứa Diệp giành chức quán quân xong thì kết thúc.
Người không biết còn tưởng Hứa Diệp rời khỏi giới giải trí.
Lý Tinh Thần xem hot search, phát hiện chẳng có gì thú vị, lại về trang chủ đổi mới lại.
Lần này vừa đổi mới, Weibo hiện lên thông báo.
Lý Tinh Thần tập trung nhìn vào, hai mắt liền mở to.
Đây là tuyên bố trên Weibo của công ty giải trí Thanh Quang.
“Chúc mừng nghệ sĩ Hứa Diệp của chúng ta thành lập studio cá nhân, @Đây Là Studio Lớn, hy vọng đây là studio làm to làm lớn, vừa sáng lạng vừa rực rỡ!”
“Tên gì cơ? @ sai rồi đúng không?”
Lý Tinh Thần nghi ngờ, nhấn vào trang chủ Weibo của “Đây Là Studio Lớn”.
Tài khoản Weibo này đã chứng thực, tiểu sử chứng thực ghi “Studio cá nhân của Hứa Diệp”.
“Studio? Thật sự là studio? Không phải đùa? Sao Hứa Diệp có thể mở studio?”
Lý Tinh Thần cảm giác sự đố kỵ trong lòng cậu ta hừng hực thiêu đốt.
Đều là người chơi đi ra từ một chương trình, sao lại chênh lệch nhiều như vậy?
Không đúng, tên này.
Không biết xấu hổ!