Khi lời bài hát cuối cùng vang lên, Vương Khải Đông không kìm được mà thốt lên: “Lan Đình Tự!”.
Những người đang ngồi ở đó đều đã nghe đi nghe lại bài Lan Đình Tự ít nhất mấy chục lần.
Ngay khi Vương Khải Đông nói như vậy thì mọi người đều nhớ ra.
Trong bài Lan Đình Tự có một câu lời bài hát là “Mà điều ta thiếu là một đời thấu hiểu nàng”.
Còn phần kết của Thất Lý Hương là “Em là người duy nhất mà anh muốn thấu hiểu”.