Vẻ mặt của Từ Nam Gia ở bên cạnh hoang mang.
“Phim của chị Mật liên quan gì đến cậu?”
Không chờ Hứa Diệp nói, Nghiêm Mật đã giải thích: “Bởi vì chị muốn em ấy diễn vai nam chính.”
Từ Nam Gia ngạc nhiên nói: “Cậu ấy vẫn chưa ra mắt mà!”
Trong giới giải trí, các nghệ sĩ đều cần có một tác phẩm đặc biệt để ra mắt.
Đối với ca sĩ mà nói thì có thể là album đơn, còn diễn viên thì là phim điện ảnh truyền hình.
Mặc dù Hứa Diệp có hát vài bài hát trên Những Ngôi Sao Ngày Mai, nhưng vẫn chưa chính thức ra mắt tác phẩm nào.
Hắn vẫn là một người mới chưa ra mắt.
Làm gì có người mới nào đóng vai nam chính cơ chứ, lại còn là nam chính của phim điện ảnh?
Nhìn Lâm ca là biết anh ta cũng vừa mới biết tin này, nhưng nếu đã do Nghiên Mật chủ động nói ra, có nghĩa là người có mặt ở đây đều có thể biết.
Lâm Ca vuốt cằm nói: “Thú vị đấy, một thí sinh nổi tiếng qua việc tham gia chương trình âm nhạc, tác phẩm ra mắt lại là phim điện ảnh.”
Nếu Hứa Diệp làm như vậy thật, thì đây chắc chắn chính là một tin tức lớn trong giới giải trí.
“Tôi còn chưa thử vai, có diễn được hay không còn chưa biết.” Hứa Diệp giải thích.
“Hay là tối tôi gửi kịch bản cho cậu nhé? Ngày mai cậu đến thử vai luôn?” Nghiêm Mật trêu chọc.
“Cũng không phải là không được.” Hứa Diệp nói.
Lần này đến lượt Nghiêm Mật không biết phải trả lời sao.
Ngày mai cô ấy còn phải đi quay quảng cáo, không có thời gian dẫn Hứa Diệp qua.
Nghiêm Mật khá coi trọng Hứa Diệp, ban đầu cô ấy còn muốn tìm một diễn viên có thể diễn xuất được.
Nhưng với độ hot hiện nay của Hứa Diệp, để cậu ấy đảm nhận vai chính, chính là mang độ hot về cho bộ phim.
Còn về phần thử vai, thật ra Nghiêm Mật không quan tâm lắm,
Đầu năm nay có rất nhiều chàng trai trẻ có diễn xuất dở tệ, nhưng vẫn có thể đảm nhiệm được vai chính.
Khi diễn xuất, trên mặt không có một tí biểu cảm nào, khuôn mặt cứng đơ từ đầu phim đến cuối phim.
Không phải là trừng mắt thì là nhíu mày, hoặc là há hốc miệng, còn có cả cười chiều chuộng.
Diễn xuất của Hứa Diệp tốt hơn nhiều so với mấy chàng trai trẻ kia, không thể nào bỏ qua được.
“Được, vậy tối tôi gửi kịch bản qua cho cậu trước, không cần vội đi thử vai, mấy ngày nay cậu cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.” Nghiêm Mật cười nói.
Trương Quang Vinh nói: “Hứa Diệp, cậu đóng phim bên chị Mật rồi, còn bên tôi nữa cậu có muốn suy nghĩ một chút không? Bài hát Chiến Binh Cô Độc của cậu, giữ lại cho tôi đi.”
Trương Quang Vinh tuyệt vọng đưa ra biện pháp cuối cùng.
Ông ấy nhắm trúng Chiến Binh Cô Độc đã lâu lắm rồi.
Ông ấy hy vọng Hứa Diệp có thể hát bài hát này trong chương trình của ông ấy.
“Lần sau…”
Hứa Diệp mới nói được nửa câu.
Đã bị Trương Quang Vinh ngắt lời.
“Được được được, nhưng tôi hy vọng cậu có thể ưu tiên suy xét chương trình của tôi.”
Lâm Ca trực tiếp nói: “Chương trình của ông đâu?”
Sắc mặt Trương Quang Vinh cứng đờ: “Còn đang ở bước tạo một thư mục mới.”
Mọi người bật cười.
Đêm khuya, 12 giờ.
Hứa Diệp kéo vali trở về chỗ ở.
Trên đường về hắn xem lại tình hình ở dưới Weibo.
Vừa nhìn đã thấy khủng khiếp, rất nhiều người đang mắng hắn ở dưới Weibo.
Trong khoảng thời lượng hai tiếng này, lượt xem của đoạn video ngắn về cảm nghĩ khi nhận được giải thưởng của hắn còn cao hơn cả lượt xem video ca hát của hắn nữa.
“Lại đi mắng mình. Đã thế thì đừng có trách mình không khách sáo.”
Hứa Diệp nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, viết một bài Weibo rồi đăng lên.
Rất nhanh, các fan của hắn đều nhận được gợi ý Hứa Diệp đăng bài viết Weibo mới.
“Viện trưởng, cậu không phải là con người! Còn dám đăng Weibo, nếu xin lỗi thì tôi sẽ tha thứ cho cậu!”
“Viện trưởng đăng Weibo rồi, Weibo là của viện trưởng đăng đó! Viện trưởng đăng Weibo rồi.”
“Lời khuyên cuộc sống ơi tôi đến đây!”
Có một số fan ấn vào, còn không thèm đọc bài viết trên Weibo, mà chạy đi đọc bình luận trước.
Đợi đến khi bọn họ đọc xong bình luận, mới bắt đầu đọc nội dung của của bài viết.
“Đã muộn thế này rồi thì chắc mọi người ngủ hết rồi nhỉ?”
Câu này khá đơn giản, nhưng vấn đề lại nằm ở chín bức ảnh kèm theo bên dưới.
Các bức ảnh đều là mấy hình kiểu như thịt xiên nướng, tôm hùm đất, lẩu… là các món ăn trông rất ngon miệng.
Màu sắc của từng bức ảnh đều tươi tắn, đồ ăn trong bức ảnh nhìn vô cùng ngon miệng.
Cảnh báo về sự dư thừa tinh bột.
Bây giờ đã là 12 giờ tối, rất nhiều người đang nằm ở trên giường.
Sau khi nhìn thấy bài Weibo này, những giọt nước mắt không kiềm nổi mà chảy ra từ khóe miệng.