TRUYỆN FULL

[Dịch] Tên Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 148: Sao cậu gọt vỏ được? (1)

‘Mình cũng đã từng xem video của Lớp Kỹ thuật diễn của Siêu sao, Hứa Diệp cũng có công phu, nhưng không mạnh bằng mình, nếu cậu ta không được, mình sẽ có cơ hội.’

Ngưu Cương mới nghĩ trong lòng.

Chỉ xem Hứa Diệp có dám đánh hay không.

Thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn tới đây, Hứa Diệp cười nói: “Đương nhiên có thể.”

Đỗ Sùng Lâm cười ha ha: “Được, vậy bắt đầu đi, đạo cụ, lấy thanh đao tới đây!”

Nhân viên tổ đạo cụ lập tức cầm đao tới.

Vũ khí của Chu Viễn là hai thanh kiếm ngắn, Hứa Diệp lại là một thanh đao cụt.

Dựa theo cốt truyện phim, thanh đao cụt này là do phụ thân Thẩm Giang Lưu của Thẩm Đạo Quang để lại.

Thẩm Đạo Quang cũng cầm thanh đao cụt này để báo thù cho phụ thân.

Thanh đao cụt rất lớn nhưng bởi vì quá ngắn, Thẩm Đạo Quang còn dùng xích trói chặt chuôi đao nối liền với cánh tay.

Như vậy có thể mở rộng phạm vi công kích.

Những cái này có ghi trong kịch bản, là một phần của cốt truyện.

Hứa Diệp quấn xích sắt quanh cánh tay bên trái, cầm chuôi đao.

Dựa vào việc từng đắm chìm vào kinh nghiệm của Vương Giáp, Hứa Diệp đã lập tức phán đoán được thanh đao trên tay là một thanh đao thật.

Chẳng qua nó không mài sắc.

Sau khi hai người chuẩn bị xong đạo cụ, Hứa Diệp cùng Chu Viễn đi tới khoảng đất trống.

Âm thanh bốn phía biến mất hoàn toàn.

Nghiêm Mật nhìn Hứa Diệp với vẻ mặt chờ mong.

Mà Đường Tư Kỳ đứng trong một góc lại hơi cúi đầu, nhìn ngắm Hứa Diệp.

“Viện Trưởng, cố lên nhé!” Đường Tư Kỳ thầm nói trong lòng.

Đỗ Sùng Lâm nhìn hai người, ngay sau đó nói: “Bắt đầu!”

Hứa Diệp đã mở khóa cảm giác Niềm Tin từ sớm.

Lúc ban đầu vẻ mặt của hắn vẫn còn bình tĩnh, vào giờ khắc này, biểu cảm trên mặt hắn bắt đầu thay đổi.

Cánh tay phải của hắn vẫn không nhúc nhích, thật sự giống như một cái cánh tay giả.

Hai mắt của Hứa Diệp nhìn chằm chằm vào Thiên Bá, mặt mày vô cùng lạnh lùng.

Lúc này, Thiên Bá chạy lên phía trước vài bước, sau khi nhìn thấy Hứa Diệp, bước chân của hắn ta trở nên thong thả, sau đó thì dừng bước.

Chu Viễn cũng đã nhập diễn.

Ánh mắt của Hứa Diệp ngưng lại, hắn đưa chân phải đá sang bên cạnh một cái.

Đây là động tác hắn đá văng một thi thể đang nằm trên mặt đất.

Đỗ Sùng Lâm gật đầu vừa lòng, Hứa Diệp rất chú trọng tới chi tiết.

Ngay sau đó là giọng nói lạnh lùng của Hứa Diệp.

“Ngươi chính là Thiên Bá?! Phụ thân ta bị ngươi giết?”

Chu Viễn không nói gì, chỉ nghiêng đầu, biểu cảm trên mặt cùng với ánh mắt tràn ngập sát khí.

Đỗ Sùng Lâm rất yên tâm với kỹ thuật diễn của Chu Viễn.

Lúc này Chu Viễn đã suy diễn ra được tính cách của loại người xem mạng người như cỏ rác của Thiên Bá.

Một diễn viên khác ở bên cạnh cũng hỗ trợ diễn, đọc lời thoại.

“Chuyện đời trước của chúng ta không liên quan gì tới ngươi, ngươi đừng quản, đi mau!”

Là Trang chủ của Đúc Đao Sơn Trang đang nói chuyện.

Hứa Diệp lạnh lùng nói: “Không phân rõ được nữa, đánh tới cửa chính là chuyện của ta, có trốn cũng không biết trốn tới đường nào.”

Lúc đọc lời thoại, biểu cảm trên mặt Hứa Diệp đã có biến hóa, ánh mắt cũng dần dần tràn ngập thù hận.

“Phụ thân ta họ Thẩm, tên gọi là gì?”

Dứt lời cuối cùng, giọng nói gần như đang gào thét.

Thần thái của Chu Viễn rất đắc ý, cười dữ tợn rồi nói: “Hắn xưng Đao Trăm Cân Giang Nam, ngươi họ Thẩm, vậy kẻ đã bị ta đào rỗng chỉ còn lại bộ da kia chính là phụ thân ngươi, cái này mà cũng không dám nói cho hắn biết?”

Câu cuối cùng là Thiên Bá đang trào phúng trang chủ của Đúc Đao Sơn Trang

“Được, ta nói cho ngươi biết, tên hắn là Thẩm Giang Lưu!”

Lúc này Chu Viễn vẫn chưa thay đổi trang phục nhưng biểu cảm của anh ta đã khiến người xem không rét mà run.

Đường Tư Kỳ rụt đầu, dường như có chút sợ hãi.

Giờ khắc này, sự thù hận trên mặt Hứa Diệp trực tiếp bùng nổ, quát: “Được, vậy ta sẽ thay phụ thân ta Thẩm Giang Lưu báo thù!”

Vừa dứt lời, thân hình Hứa Diệp di chuyển, nhằm về phía Chu Viễn.

Mọi người đều tập trung cao độ.

Trong phim điện ảnh kiếm hiệp, cảnh đánh nhau là yếu tố then chốt.

Các động tác võ thuật cần được xem xét và đánh giá kỹ lưỡng.

Đỗ Sùng Lâm rất hài lòng với màn biểu diễn vừa rồi của Hứa Diệp, nhưng ông ấy vẫn muốn xem thêm Hứa Diệp diễn như thế nào.

Đường Tư Kỳ hơi ngẩng đầu, đôi mắt to tròn dõi theo Hứa Diệp.

Lúc này, Chu Viễn nâng tay lên, hai tay đặt lên chuôi kiếm.

Sau đó anh ta rút ra song kiếm.

Khi lao về phía Thiên Bá, tay trái Hứa Diệp nhúc nhích, hắn xoay tròn dao găm trong lòng bàn tay hai vòng.

Sau đó hắn nắm lấy chuôi dao và vung về phía Chu Viễn.

Lúc này, Hứa Diệp như được Vương Giáp nhập vào người.

Kiếm pháp của hắn là kiếm pháp cơ bản học từ Vương Giáp, không phải kiếm pháp Độc Tí Đao của Thẩm Đạo Quang.

Bụi mưa giang hồ, Vương Giáp là người có võ công cao cường, do đó kiếm pháp của anh ta cũng không tầm thường.