Rõ ràng, cốt lõi của tiểu phẩm này xoay quanh sự tương phản giữa thiếu gia và quản gia.
Người tuấn tú bức người, tên là Long Ngạo Thiên, lại là quản gia.
Kẻ tầm thường, tên là Lưu Ba, mới là thiếu gia.
Đặc biệt là Hứa Diệp từ đầu đến cuối đều giữ vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng, khiến cho sự tương phản này càng thêm mãnh liệt.
Dương Bảo Ngân đã chau mày.