Chương 672: Thiếu niên đương nhiên có sự ngông cuồng của thiếu niên (5)
Sau đó ông ta nhìn thấy mắt của Hứa Diệp sáng lên.
Hứa Diệp đã muốn lên [Xuân Vãn] từ lâu rồi.
Sân khấu lớn như thế, không làm ầm ĩ một chuyến thì đáng tiếc lắm.
Dương Lâm cảm giác trong lòng run lên.