Khi còn nhỏ học thành ngữ, cảm thấy người khắc thuyền tìm gươm đó thật ngu ngốc.
Tại sao lại có người ngốc đến mức khắc một dấu lên thuyền, rồi sau đó lại ra bờ sông tìm thanh gươm đã rơi xuống nước đó của chính mình chứ.
Nhưng sau khi lớn lên, bạn chơi lại những trò chơi mà khi còn nhỏ chơi chưa thỏa thích, bạn xem lại bộ phim hoạt hình mà khi còn nhỏ chưa xem hết, bạn mua những đồ ăn vặt mà khi còn nhỏ chưa ăn đủ.
Đây chẳng phải là một loại khắc thuyền tìm gươm sao?
Trong tay chúng ta chỉ còn lại những dấu vết tuổi thơ còn lưu lại trong ký ức, muốn tìm lại cảm giác của tuổi thơ theo những dấu vết này.