"Tà ma!" Kim Thần tử nhìn huyết nguyệt bằng đôi mắt xanh biếc, khẽ phun ra hai chữ.
Huyết nguyệt nứt ra vô số vết thương, đại thụ huyết nhục bắt đầu hồi phục lại.
Dưới sự điều khiển của hắn, Tiên khí Yêu Nguyệt câu bộc phát uy năng kinh người, xé toạc từng vòng phi câu bao vây Thái Âm. Chúng oanh tạc nhau, tạo thành từng vòng trăng lưỡi liềm óng ánh bay lên, sau đó lại hợp lại thành một vầng trăng sáng nhỏ hơn Thái Âm.
Giữa vầng trăng sáng có một cung điện băng ngọc, bên trong có một tượng thần. Tượng thần là nữ quân mặc cung trang bằng băng, tóc mây dung nhan như hoa, như tập hợp tinh túy của thế gian vào một thân, lại mang theo hàn ý cực hạn.
Nàng từ từ mở mắt, một đạo quang trụ lạnh lẽo không thể nào miêu tả được, tựa như tia sáng đông lại vạn cổ, xuất hiện ngay lập tức xuyên thủng đại thụ máu thịt -- Thái Âm băng phách Diệt Tuyệt thần quang.