Tiếng cầu xin vang vọng bên tai khiến Aaron không khỏi hiện ra vẻ từ bi trên mặt: "Đã chết rồi, còn cầu sống thêm làm gì?"
Nghe vậy, vẻ mặt của văn sĩ tuấn tú hơi thay đổi: "Ngươi là một người chơi kỳ lạ... Ta vốn tưởng rằng ít nhất phải mất vài năm mới có người phù hợp xuất hiện, không ngờ ngươi lại xuất hiện nhanh như vậy."
"Ngươi chỉ là một tia tàn hồn của Đại Lương, dựa vào một thần thông để kéo dài hơi tàn, lưu lại nhân thế cũng chỉ là tạm bợ, cần gì phải làm cho long trời lở đất?"
Aaron nở nụ cười từ bi.
"Ngươi... dường như biết kế hoạch của ta?" Hư Phục cảm thấy vô cùng kỳ lạ.