Vừa nhìn thấy nơi người ở, trong lòng Aaron liền thở phào nhẹ nhõm.
Hắn lê từng bước nặng nề trên đường, cuối cùng cũng đến nhà mình trong trí nhớ.
Nói là nhà, kỳ thực chỉ là mấy cái túp lều dựng tạm bợ, vừa không thể che gió, cũng không thể che mưa hoàn toàn.
Trước túp lều còn có một mảnh vườn rau, bên trong trồng vài luống rau dưa.
Một ông lão gánh cuốc, lưng còng như tôm đi ngang qua, lên tiếng chào hỏi: "Tịch tiểu ca... Trở về rồi à?"