Người gác đêm nâng cuốn sách, bước vào thánh điện Kiến Thức.
Hắn ta muốn đến thư viện lớn, nộp cuốn sách thần bí trong lòng, nhờ người chuyên môn thẩm tra tìm ra mối nguy hiểm và ô nhiễm.
Hắn ta đi vào cung điện trắng tinh, đi qua tầng tầng kiểm tra.
Nhưng người gác đêm này không nhận ra rằng, khi hắn ta bước đi, từng viên từng viên văn tự giống như con kiến bò ra từ khe hở của cuốn sách, thông qua tiếp xúc da thịt mọc đầy hai tay hắn ta, giống như hai sợi xiềng xích màu đen.
Khi đi được một nửa quãng đường, khuôn mặt người gác đêm này cũng bò lên những phù văn, con ngươi biến thành màu đen tuyền.