Người đàn ông mang theo tấm Ngũ Lôi Phù kia, bước xuống Cam Tuyền Sơn, trở về đến trước cửa nhà.
Giờ khắc này, mặt trời đã lặn, trời dần tối sầm. Hắn đứng trước cửa nhà do dự hồi lâu, trong mắt lộ ra một tia sợ hãi.
Trong sân tối đen như mực, ngay cả một ngọn đèn dầu cũng không thắp sáng, tạo nên sự đối lập rõ rệt với nhà hàng xóm.
Người đàn ông chần chừ một lát, rồi cắn răng bước vào nhà.
Ngay khoảnh khắc hắn bước qua ngưỡng cửa, một luồng âm phong ập tới, vừa vặn đóng sập cánh cửa lại, phát ra tiếng "ầm" giòn tan.