“Đại Sa Xuân, không cứu được rồi, đây là một người chết!”
Dưới sự thúc giục không ngừng của Đại Sa Xuân, người gầy vẫn tiến lên bắt mạch cho thi thể này, quả nhiên ngay cả một tia mạch đập cũng không cảm nhận được.
“Hơn nữa ta thấy thi thể này cứ có gì đó không đúng lắm, giữa chốn rừng thiêng nước độc này, thật sự quá tà môn, chúng ta mau đi tìm bảo vật khắc chế chướng khí thôi!”
Người gầy liếc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân của thi thể, trong lòng thầm tiếc rẻ.
Quả là một bộ da tốt thượng thừa, quả thực không thua kém gì Mạnh tiên sinh dạy học ở thành nam, lại chết ở nơi này, nếu hắn có được bộ da tốt này, cũng không đến nỗi gần ba mươi rồi mà vẫn chưa cưới được thê tử.