Nắm tay phải Khôi đánh lên chiến giáp màu vàng, chiến giáp màu vàng tan vỡ trong nháy mắt, Côn Luân Đạo Tổ hóa thành một đám sương máu, đồng thời bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ, hướng về bốn phương tám hướng thổi quét đi.
Nguyên Anh của Côn Luân Đạo Tổ vừa rời cơ thể, đã bị Khôi nuốt lấy, một vị Đạo Tổ cứ thế ngã xuống.
Lấy Côn Luân Đạo Tổ làm trung tâm, khu vực phạm vi mấy trăm vạn dặm bị sóng khí mạnh mẽ đánh rách tả tơi, một lượng lớn tiên nhân bọn Trần Nguyệt Dĩnh đều không kịp tránh đi, nhất thời hóa thành sương máu đầy trời, thần hồn câu diệt. Dư âm Đạo Tổ đấu pháp cũng không phải nói giỡn, cũng may có thể lợi dụng Truyền Thừa Bảng hồi sinh bọn họ.
Tường Thanh Liên thành sụp xuống, lượng lớn tiên nhân cũng theo đó bị giết.
Ánh mắt Khôi lạnh lùng, nhìn về phía đám người Vương Trường Sinh.