Trong Thái Bình y quán, chỉ còn lại một mình Diêu lão đầu đứng sau quầy, gẩy bàn tính.
Gẩy một lúc, lão bỗng dừng lại, nhìn ra đám đông tấp nập ngoài cửa.
Ngày thường vẫn chê đám tiểu tử thối làm ồn ào trong y quán, hôm nay bỗng nhiên vắng vẻ, lại thấy trống trải trong lòng.
Diêu lão đầu lấy từ trong tay áo ra sáu đồng tiền, ném lên quầy, vừa giải quẻ vừa lẩm bẩm: “Tối nay không về ư? Hừ, cũng đỡ ta phải để cơm cho chúng.”
Tiếng mèo kêu “meo” từ sân sau vọng tới, lão từ từ đi ra sân sau, lại thấy Ô Vân đang ngoan ngoãn ngồi xổm trên mái hiên, bên cạnh nó còn có hơn hai mươi con mèo mướp hoa.