Giờ Hợi, người người về nhà, an giấc ngủ say.
Thế nhưng, ở một xưởng gạch nhỏ không mấy ai chú ý đến, chẳng có ai đi ngủ. Các quân tượng thức trắng đêm nhóm lò, Trần Tích và Lương Miêu Nhi cùng nhau đẩy chiếc cối đá khổng lồ, Thế Tử, Lưu Khúc Tinh và Nhiếp Đăng Khoa thì sàng lọc nguyên liệu.
Ngay cả tiểu hòa thượng cũng xắn tay áo, không ngừng mang nguyên liệu mới đến.
Chỉ có Lương Cẩu Nhi là ngồi vắt vẻo, chiếc nón rơm che mặt, chẳng thèm để ý đến ai.
Thế Tử ngồi xổm bên cối đá, dùng vải che mũi miệng, cất giọng nghèn nghẹt hỏi: "Trần Tích, nếu chúng ta thành công, liệu tên tuổi có được ghi vào sử sách không?"