Trong Minh Tuyền uyển, Ô Vân lẳng lặng nằm trên bệ cửa sổ, đôi mắt linh động dõi theo bóng dáng Tiểu Mãn di chuyển khắp nơi.
Tiểu Mãn vừa lau dọn bàn ghế, vừa khe khẽ ngân nga khúc ca dao nơi phố xá Ninh triều: "Giận thay kẻ giàu sang, khoái trá khi người gặp họa ương. Mọi sự chẳng được như ý, tiếc thay lòng dạ hư hỏng. Lời người ta nói chưa chắc đã thật, nghe lời chỉ nên nghe ba phần. Chớ gây thù với kẻ tiểu nhân, tiểu nhân ắt có đối thủ..."
Khúc ca dao ngân nga mãi không dứt, Tiểu Mãn tựa như chú ong nhỏ, thoăn thoắt bay lượn khắp phòng, lau dọn sạch sẽ từng ngóc ngách.
Ô Vân thấy chẳng còn gì thú vị, bèn lười biếng nhắm mắt ngủ vùi. Một ngày có mười hai canh giờ, mèo ta phải ngủ mất tám canh giờ, ngủ rồi lại ngủ, một ngày cứ thế trôi qua.
Tiểu Mãn quay đầu thấy Ô Vân nhắm nghiền mắt, rón rén tiến lại gần, định bụng bế nó xuống khỏi bệ cửa sổ. Nào ngờ, còn chưa kịp đến gần, Ô Vân đã mở to đôi mắt lạnh lùng nhìn nàng, Tiểu Mãn đành chắp tay sau lưng, tiếp tục ngân nga khúc ca, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.