Trương Tranh đặt chén trà xuống: "Muội muội ta trả lời, vì ngươi không có mẹ."
Trần Tích kinh ngạc nhìn Trương Hạ, lực sát thương thật mạnh mẽ.
Trương Hạ ho nhẹ một tiếng, hơi xấu hổ cúi đầu uống trà che giấu.
Lúc này, từ sảnh đường không xa vọng đến tiếng huyên náo, các quan viên đang chén chú chén anh, uống đến không biết trời đất là gì.
Trần Tích nhìn Trương Hạ: "Bên kia là?"