Trước cổng thành không còn không khí căng thẳng, từng binh sĩ biên quân đều đổi sắc mặt, vui vẻ nói: "Đã mạo phạm, mau vào thành tránh gió lạnh."
Trần Tích chắp tay thi lễ với viên Thiên tướng, sau đó mới xoay người lên ngựa. Hắn kéo khăn choàng che mũi miệng, thúc ngựa quay về cuối đoàn lạc đà, hội hợp cùng Trương Tranh và Trương Hạ.
Vương Quý quỳ bên cạnh lạc đà, mặc cho Trần Lễ Khâm giẫm lên lưng mình để leo lên lưng lạc đà.
Lúc một chân Trần Lễ Khâm giẫm lên lưng Vương Quý, lão không nén nổi quay đầu nhìn bóng lưng của đứa con thứ kia.
Giữa gió cát, khăn choàng cổ của Trần Tích bị gió thổi tung, một đoạn khăn choàng đỏ rực phấp phới theo gió.