“Tại sao người giết hắn?”
Diêu lão đầu cười trào phúng:
“Bởi vì ta chê hắn trì hoãn tiến độ tu hành của ta, tuy thái y không chỉ có mỗi bổng lộc, mỗi năm chỉ riêng phí khám cho các quan lớn hay quý nhân đã có thể đút túi mấy trăm lượng bạc rồi, nhưng thế đâu đủ cho Sơn Quân đốt tiền? Bớt một người đồng tu đương nhiên bớt tiêu tốn hơn. Thế nên, ta tự tay giết hắn.”
Trần Tích cũng vừa lúc tinh luyện toàn bộ diêm tiêu xong xuôi, hắn lấy khăn lau tay rồi lại tiện tay vứt lên quầy:
“Sư phụ không cần dọa ta, nếu người đúng là loại người như vậy thì ngay từ đầu đã không truyền lại phương pháp tu hành cho hắn rồi.”