“Có vẻ như tâm trạng của ngươi khá tốt nhỉ?”
Trần Tích hỏi.
Ngô Hoành Bưu mỉm cười:
“Nói cho ngươi một tin tốt, hôm nay ta gặp Ty Tào, không phải hắn muốn giết hai chúng ta đâu. Ngoài ra, hắn đã sắp xếp người khác đưa chúng ta đi rồi, chiều tối ngày mai chúng ta có thể trở lại Cảnh triều rồi!”
Trần Tích khẽ ừ một tiếng: