Nhưng khi đối đầu với những đối thủ khác ngoài Phụng Hòe, mọi thứ dường như đã thay đổi hoàn toàn.
Hai hắc y nhân lại cúi đầu nhìn thanh đao gãy, trong lòng nhen nhóm một sự sợ hãi, nhưng đã đến rồi thì không có lý do để rút lui, hai người mang theo ý chí kiên định được hun đúc từ nơi khổ hàn, đồng thời ném bỏ đao gãy, rút dao găm từ thắt lưng ra đâm tới
Hai người phối hợp nhuần nhuyễn, một người tấn công giả, một người tấn công thật, phong tỏa mọi đường rút lui của Trần Tích.
Tuy nhiên, Trần Tích bất chợt nhận ra rằng, so với Phụng Hòe, hai tên hắc y nhân này lại đầy rẫy sơ hở.
Khi hai cây dao găm một trước một sau lần lượt đâm tới, Trần Tích nhẹ nhàng xoay người, né tránh đường đâm của hai cây dao găm, tay trái hắn nắm lấy cổ tay của một hắc y nhân, siết chặt như kìm sắt khiến tên này không thể thu dao về.