Từ tận chân trời, một viên sao băng vút tới, đuôi dài như một thanh lợi kiếm sáng chói, cắt đôi màn đêm và ánh bình minh.
Khi lại gần, khuôn mặt của Trần Tích dần được ánh sáng của sao băng chiếu rọi, cho đến khi ánh sáng ban mai sáng như ban ngày.
Mũi tên này, cứng rắn bắn xuyên trận Bát Môn Kim Tỏa!
Mã thiên.
Cuối cùng Trần Tích cũng đợi được.