Trên con đường dài tấp nập người qua lại, dân chúng vác ván gỗ, kéo xe bò rời khỏi thành Lạc Châu, họ muốn rời khỏi đây trước khi mặt trời lặn, trở về trang trại ngoại ô.
Mùi phân bò, tiếng la hét hòa lẫn vào nhau, mới khiến cho mùa đông của Lạc Châu trở nên sống động.
Trần Tích đứng giữa dòng người, tay khẽ rụt vào trong ống tay áo, giấu đi tờ giấy do Tây Phong mang đến.
Sau lưng hắn dâng lên một cảm giác lạnh lẽo: Mật Điệp Ty là cận vệ của nội đình, ngày thường mười hai con giáp đều cầm bảng mệnh lệnh của hoàng đế mà hoành hành, cần gì phải giấu tên gửi giấy tờ?
Bây giờ, Tây Phong đội nón dơi đi vội vã, chứng tỏ Mật Điệp Ty đã chuyển vào bóng tối ẩn danh... họ muốn cẩn thận tránh để Lưu gia liều lĩnh, dốc sức tiêu diệt.