Tiểu Mãn mở đôi mắt ngái ngủ, lại quay đầu nhìn đĩa mật tam đao trên bàn, buồn bực lẩm bẩm: "Không ăn nữa... công tử nói sẽ bị đầy bụng."
Nhưng dù nói vậy, nàng vẫn rón rén đứng dậy, lấy ba miếng mật tam đao trên bàn bỏ vào miệng: "Hehe, ta không bị đầy bụng đâu."
Tiểu Mãn đảo mắt, phồng má nhìn Trần Tích đang say ngủ trên giường, nàng nhón chân đến bên giường, đưa tay quơ qua quơ lại trước mặt Trần Tích.
Thấy Trần Tích không có phản ứng, khóe miệng nàng hơi nhếch lên, cẩn thận đi đến bên giá treo quần áo, bắt đầu lục lọi y phục của Trần Tích. Vừa lục lọi, vừa cảnh giác quay đầu nhìn lại.
Trên giường, Trần Tích mở mắt nhìn bóng lưng Tiểu Mãn, đợi khi nàng quay đầu lại, hắn lại nhắm mắt lại.