Bên quan đạo, Trần Tích ngơ ngác nhìn theo bóng lưng hai người xa lạ. Hai người dắt xe bò, theo đại đội nhân mã tiến vào Mạnh Tân thành quan, không hề để ý phía sau có ánh mắt nóng bỏng dõi theo.
Hai gã tiêu sư vóc dáng khỏe mạnh, một cao một thấp. Gã cao lười biếng, tựa như lão giang hồ; gã thấp giọng nói ồm ồm, làm việc quy củ.
Trước hôm nay, Trần Tích chưa từng gặp hai người này, nhưng hắn lại cảm thấy rất quen thuộc. Chính xác là cách nói chuyện của đối phương khiến hắn có cảm giác quen thuộc.
Nhị Đao, Bào ca. Hai người mà Trần Tích từng cho rằng cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại.
Giờ đây dung mạo của cả hai đã thay đổi, Trần Tích không thể xác định suy đoán của mình có chính xác hay không, lỡ như trên đời này thực sự có người có phong cách nói chuyện giống như Nhị Đao thì sao?