Tiểu nhị khó hiểu: “Mấy người kia nhìn cũng không có vẻ gì là lợi hại.”
Chưởng quầy điềm tĩnh đáp: “Thế nào là rồng quá giang? Rồng quá giang chính là kẻ rõ ràng nhìn thấu nơi này bất thường, nhưng vẫn dám bước vào.”
Hán tử nhỏ giọng hỏi: “Bọn họ đến đây làm gì?”
Chưởng quầy trở lại sau quầy, không nhanh không chậm nói: “Khách đến Long Môn khách điếm, hẳn là nghe được lời đồn đại bên ngoài, có điều muốn cầu. Không vội, ta không tìm bọn họ, bọn họ sớm muộn cũng sẽ tìm đến ta, đến lúc đó tự khắc sẽ rõ.”
Ngay lúc này, tấm rèm vải dày bị vén lên, hơi lạnh bên ngoài ùa vào, khiến ánh nến trong khách điếm chập chờn.