Bầu trời tối mờ, kim vũ chìm nổi.
Từng chuỗi bong bóng nhỏ mịn liên tục tràn ra từ trong hồ nước, nổi lên trên mặt nước rồi vỡ tan, nổ thành một làn hơi trắng lượn lờ.
Lục Cương dựa vào bồn hoa ven hồ, khí nóng phả vào mặt, tựa như một nồi nước sôi lớn đang ở ngay bên cạnh, trong phút nhất thời lâm vào trầm mặc.
Xích Hỏa Kim Vũ!
Quả thật là Xích Hỏa Kim Vũ!