Hoàng Đầu Tôn nhảy nhót loạn xạ, lớp vảy toàn thân tỏa ánh sáng nhu hòa như hoàng kim.
Thát Khai đập bụp phát làm nó ngất ngay tại chỗ, túm lấy đuôi cá vác lên vai, mang theo nó tới đình viện, bỏ vào chum lớn nuôi chung với Thất Thải Hồng Lưu mà Cóc già cho.
Long nhân tặng Bảo ngư, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Mối thù bị cướp mất hai giỏ cua tan thành mây khói, giá trị của hai giỏ cua sao có thể so với Hoàng Đầu Tôn trị giá hai trăm lượng được?
“Giải thích mà không nghe, không trách ta được.”