TRUYỆN FULL

[Dịch] Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh

Chương 110: Đến quận thành

“Thật mạnh!” Ngụy Hàn âm thầm giật mình.

Lực lượng trong huyết mạch không chỉ tăng cường sức mạnh của hắn, còn làm thay đổi tận gốc rễ. Thậm chí khi toàn lực bộc phát, thân thể hắn sẽ trở nên vô cùng to lớn. Mới chỉ lần thay máu đầu tiên đã như vậy, nếu bảy, tám lần hay mười hai lần thì sao? Đến lúc đó sẽ khủng bố cỡ nào?

“Sảng khoái, ha ha ha!” Ngụy Hàn sảng khoái cười to, một lần nữa tỏ vẻ hài lòng với việc tăng cường của mình.

Vừa mới săn giết một con yêu thú chim, Ngụy Hàn được lợi rất nhiều. Sau hai ngày yên lặng, không kiềm chế được liền cưỡi Tuyết Sơn Thần Ưng bay tới quận thành. Tài nguyên võ đạo ở huyện Thanh Sơn quá ít, sau khi đột phá, rất nhiều thứ khan hiếm đều không mua được, Ngụy Hàn cho rằng cần phải chạy quận thành một lần.

Là nơi hội tụ của mấy chục huyện của phủ Bình Châu, quận thành nằm giữa một mảnh bình nguyên, xung quanh là núi lớn, sơn phỉ các nơi hoành hành, người bình thường lui tới một lần cũng không dễ dàng.

Nhưng Ngụy Hàn lại không giống vậy, hắn cưỡi thần ưng bay trên bầu trời vạn trượng. Một đường thông suốt không trở ngại, không cần đường vòng, cũng không cần lo lắng sơn phỉ cướp giết, chỉ cần hơn một giờ đã đến đích.

“Không sai, cũng không tính là xa!” Ngụy Hàn hài lòng cười, để thần ưng trong núi rừng cách đó mấy chục dặm, một mình đi về phía quận thành.

Đây là lần thứ hai hắn ta đến đây, lần đầu tiên là hộ tống sư huynh nhưng chưa từng vào. Lần này tới gần nhìn mới phát hiện, quận thành có mấy trăm vạn dân cư này, quả thật là khí phái phi phàm, tựa như một con cự thú viễn cổ nằm sấp trên bình nguyên.

Các bức tường thành cao dày, đậm mùi cổ xưa yên tĩnh. Dòng người ra vào cổng thành nối liền không dứt, xếp thành hàng ngũ thật dài. Ngẫu nhiên còn có quý công tử giục ngựa phi nước đại ra vào, khiến cho đám người né tránh.

Người qua đường mang giỏ rau, hàng hóa, xe ngựa, ngươi một lời ta một câu, huyên náo phồn hoa thịnh tình. Hoàn toàn không có cảm giác tuyệt vọng vì chiến tranh đang bao phủ huyện Thanh Sơn.

"Đứng lại, lấy đâu đây?"

"Đến quận thành làm gì? Có sổ hộ khẩu không?”

“Người địa phương vào thành phí ba tiền, bên ngoài năm tiền, đều ngoan ngoãn giao ra đừng có chống đối.”

Những người lính ở cổng thành, không ngừng la hét lục xoát đồ của người qua công. Phàm thấy lợi thì thuận tay cướp đoạt luôn, bất kể là da thú của thợ săn hay là hàng khô của sơn dân. Chỉ cần là bọn họ nhìn trúng, sẽ lấy đi một ít, mọi người cũng không dám nói.

Người dám phản kháng, kết cuộc đều sẽ rất thảm.

Ngụy Hàn dịch dung thành một võ giả trung niên, khuôn mặt có chút hung ác. Những binh lính kia cũng không dám trêu chọc, thu phí vào thành xong liền thả đi. Vào thành, chỉ thấy mấy con phố rộng lớn đập vào mắt.

Mặt đất là một dòng đá xanh lát đá, đường phố rộng có thể chạy ngựa, các loại cửa hàng nhỏ tụ tập, khách thương nhân đầu đông đúc. Võ giả khắp đường lớn tản mát ra khí huyết kinh người, Luyện Huyết cảnh hiếm thấy ở huyện Thanh Sơn, ở đây nhiều đến mức không sao đếm xuể.

Tiếng rao bán, mặc cả không dứt vang lên bên tai. Trước cửa thành, tụ tập hơn mười thiếu niên, bọn họ nhìn

"Xin chào khách quan, tại hạ Tiểu Ngũ." Thiếu niên mặt mũi đoan chính, ăn mặc mộc mạc sạch sẽ, chắp tay khách khí nói: "Tiểu tử chính là người địa phương quận thành, thuở nhỏ cha mẹ qua đời, gia cảnh bần hàn, nhờ vào việc quen thuộc quận thành mà cả gan làm một kẻ dẫn đường.”

“Chắc khách quan từ nơi khác đến, nếu ngài không quen đường ở bản thành, chi bằng thuê tiểu tử dẫn đường cho ngài. Giá không đắt, chỉ cần năm tiền một ngày."

“Chỉ cần là nơi ngài muốn đến, tiểu nhân đều có thể dẫn ngài đến. Nhất định sẽ giúp ngài tiết kiệm được thời gian.”

"Ồ?" Ngụy Hàn thấy hứng thú.

Quận thành còn có nghề hướng dẫn viên, đúng là đủ mới lạ. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nhiều thiếu niên gia cảnh bần hàn lại yếu đuối chỉ có thể làm nghề này kiếm chút tiền ăn cơm.

"Làm sao ngươi biết ta cần hướng dẫn viên?" Ngụy Hàn hứng thú hỏi.

"Khách quan sau khi vào thành đánh giá chung quanh, chắc chắn là lần đầu tiên tới." Thiếu niên cười ha hả nói: "Quần áo trên người ngài tuy không hoa lệ, nhưng cũng sạch sẽ gọn gàng, đây là dáng vẻ của người luyện võ, tất nhiên sẽ ra tay hào phóng, kiểu người như ngài chính là thần tài của tiểu nhân.”

“Có lý!” Ngụy Hàn hài lòng ném một khối bạc nhỏ qua nói: "Dẫn ta đi thương hành võ đạo lớn nhất trong thành.”

“Đa tạ phần thưởng của gia!” Thiếu niên kích động thu hồi ngân lượng, vừa dẫn đường vừa thân thiết giới thiệu: "Gia ngài vừa nhìn chính là người thẳng thắn sảng khoái, có lẽ không thích lảm nhảm. Vì thế cảnh sắc trong thành tiểu nhân không giới thiệu nữa.”

“Chúng ta làm chính sự trước, ngài muốn tìm thương hành võ đạo tốt nhất, chắc là muốn mua điển tịch võ giả trân phẩm. Thương hành lớn nhất có ba nơi, lần lượt là thương hào Bình Châu, Vạn Bảo Các, Lý thị thương hành, chúng đều có ưu điểm riêng.”

"Tiểu nhân đề cử ngài đi Vạn Bảo Các, đây là thương hội lớn nhất vương triều Đại Ly, nghe nói chi nhánh trải rộng đại giang nam bắc, các loại các loại trân bảo đều có thể tìm được, giá cả cũng công bằng, hàng hóa chất lượng tương xứng không lừa lọc!"

Ngụy Hàn nghe vậy yên lặng gật đầu, hướng dẫn viên này không tồi.

“Đi Vạn Bảo Các!” Ngụy Hàn phân phó.

“Vâng!” Thiếu niên tiếp tục nói: "Trong thành chúng ta tổng cộng có ba điểm Vạn Bảo Các, phía tây thành có một chỗ, cách nơi này chỉ có hai con phố, không cần ngồi xe ngựa, gia ngài theo ta.”

“Ừm!” Ngụy Hàn hài lòng gật đầu, thuận miệng hỏi: "Đoạn thời gian trước huyện Thanh Sơn dời tới một hộ gia đình, không biết ngươi có biết không?”

“Gia hỏi là nhà nào?” Thiếu niên tò mò truy vấn: "Mấy ngày nay các gia đình chạy nạn quá nhiều, huyện Thanh Sơn cũng tới vài đợt.”

“Trần gia!” Ngụy Hàn nói đơn giản: "Bọn họ chắc là sẽ mở một hiệu thuốc mới trong thành."

“À, ngài nói là Trần gia huyện Thanh Sơn, còn có hiệu thuốc Trần thị mới mở sao?" Thiếu niên bừng tỉnh đại ngộ, biết gì nói đó: "Đợt đầu tiên Trần thị đến là tháng sáu, vừa đến liền ở phía đông thành gióng trống khua chiêng đặt một cửa hàng, mở hiệu thuốc!"

“Mấy tháng gần đây gây ra động tĩnh thật lớn, còn phát sinh xung đột với hiệu thuốc địa phương. Nháo một hồi lên lôi đài tỷ y thuật, khiến nhiều người chú ý đến xem.”

"Vốn trong thành có mấy nhà không vừa mắt bọn họ, nhưng về sau không biết là ai truyền ra tin tức nói Trần gia đại tiểu thư Trần Thanh Đại cùng với cao tầng Thần hỏa tông có quan hệ không tệ, các thế lực lớn đang muốn nhắm vào họ mới chịu rút tay về để yên."