"Thế này đi! Ngày mai tôi sẽ trao đổi với người phụ trách phòng Nội vụ và phòng Nhân sự và An sinh Xã hội! Việc thiết lập tất cả các cơ quan ban ngành tại khu phát triển kinh tế Băng Hồ cùng một lúc là điều không thực tế, vậy nên trước tiên chúng ta sẽ tìm cách gia tăng số lượng biên chế đủ để thành lập một phòng ban cho bên đó, bao gồm một trưởng phòng, hai phó phòng, mười nhân viên! Cộng thêm ba người hiện tại, tổng số nhân sự sẽ là mười sáu người, hẳn là đủ thể đáp ứng nhu cầu công việc hiện tại của văn phòng ủy ban. Hơn nữa, với thu nhập tài chính hiện tại của thôn Băng Hồ, nuôi mười sáu người này hẳn là không có vấn đề gì." Suy nghĩ một lúc lâu, Tống Thư Thanh nhìn về phía Tả Học Trung.
Ở Hạ quốc, biên chế công chức không phải muốn cấp là được!
Mỗi thành phố cấp tỉnh đều có chỉ tiêu và hạn ngạch rõ ràng (không tính việc điều động ngoài và biệt phái), ngoài một số ít trường hợp đặc biệt được phê duyệt thêm thì biên chế còn lại phụ thuộc vào dân số và GDP.
Cứ ba năm đánh giá một lần, nhiều thì giảm biên chế, ít thì bổ sung biên chế.
Tính toán thời gian, lần kiểm tra tới là cuối năm sau, trước mắt chỉ còn cách điều động nội bộ thôi.