Chương 109: Lại báo giá gấp đôi
Giáo chủ Minh Giáo - Trương Vô Kỵ?
Tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều quay đầu lại nhìn về hướng này.
Trên giang hồ này thì giáo chủ Minh Giáo cũng tính là bá chủ một phương rồi, tuy ở trong Thiên Cơ Lâu không tới mức đỉnh cao nhưng cũng thuộc hàng nổi bậc.
Nhưng ngay cả như thế vẫn không thể so sánh với danh tiếng của Tiểu Chiêu, vừa là thị nữ của giáo chủ Minh Giáo đồng thời vừa là người đứng thứ 5 trên Tình Nhăn Bảng.
Thứ 5 đó!
Đây chính là vị có xếp hạng cao nhất trên Tình Nhân Bảng mà bọn hắn từng thấy, những người ở trên hoàn toàn không có tung tích.
Thế nên ai nấy đều nhìn sang Tiểu Chiêu, lúc này nàng đang núp sau lưng Trương Vô Kỵ, có vẻ hơi sợ mọi người.
Không thể không nói đám mê gái này cũng có bản lãnh thực sự, chỉ cần liếc qua thôi là đã phân biệt được ai là Dương Bất Hối và ai là Tiểu Chiêu rồi.
"Oa! Đây chính là Tiểu Chiêu sao? Quả nhiên ôn nhu như nước!"
"Mắt của nàng to tròn thật linh động, hoàn toàn có thể so sánh với Chung Linh."
"Lâu chủ đừng cản ta, thứ 5 trên Tình Nhân Bảng, thực sự quá ôn nhu đáng yêu."
Nhưng một khắc sau bọn họ liền phẫn nộ vô cùng.
Bởi vì bọn họ thấy rằng những nam nhân như Trương Vô Kỵ thì rãnh chân rãnh tay mà lại để Tiểu Chiêu mang một bao hành lý
"Moá nó! Trương giáo chủ có phải là ngươi không, lại sai bảo Tiểu Chiêu như người hầu."
"Trương giáo chủ, nếu như ngươi không thể chăm sóc cho nàng thì để chúng ta cho."
"Thật là quá đáng, bên cạnh còn có một thị nữ mà, sao không cho nàng mang hành lý?"
"Vì sao người thị nữ kia lại đi tay không mà bắt Tiểu Chiêu của chúng ta xách đồ đạc thế?"
Khắp nơi ai nấy đều đang chỉ trích đám người Trương Vô Kỵ.
Ngươi mới là thị nữ!
Dương Bất Hối trợn mắt nhìn tất cả mọi người.
Nhưng những người dám mở miệng chỉ trích Trương Vô Kỵ đều là những người hoàn toàn không sợ hãi gì Minh Giáo cả.
Giống những tên như Vi Tiểu Bảo, Thái Tử Đại Tống cũng tham gia vào chỉ trích nên dù người có tính tình cay độc như Dương Bất Hối cũng chỉ có thể nuốt bồ hòn làm ngọt.
"Tên súc sinh này!"
Diệt Tuyệt Sư Thái nhìn Dương Tiêu với ánh mắt đầy sát khí, hận không thể xé hắn ra thành nhiều mảnh.
Hận thù mà nàng dành cho Dương Tiêu lớn đến mức dù có lấy nước của sông Hoàng Hà để rửa cũng không thể tẩy đi nỗi hận này.
Ngay cả Trương Vô Kỵ, người cầm Ỷ Thiên Kiếm của nàng cũng bị Diệt Tuyệt bỏ qua không quan tâm.
Từ sau ngày kia thì bọn hắn đã không dám sai bảo Tiểu Chiêu nữa rồi.
Hành lý trên người Tiểu Chiêu chỉ là bao đồ chứa một vài vật dụng riêng tư của nàng và Dương Bất Hối mà thôi.
Những đại nam nhân như bọn hắn hoàn toàn không thể xách thứ này được.
Trương Vô Kỵ há miệng, nhưng hắn phát hiện bản thân không thể giải thích, nên chỉ chịu bị mắng tiếp thôi.
"Tất cả câm miệng!"
Lưu Tiêu vung tay lên, lúc này mọi người mới không mắng Trương Vô Kỵ nữa.
Nói sao đây, hiện tại thì tuy Trương Vô Kỵ không đối xử cực kỳ tốt với Tiểu Chiêu nhưng cũng không phải bạc đãi gì nàng.
Nhưng trong nguyên tác thì hắn đã phụ Tiểu Chiêu.
Nhưng bây giờ những việc đó vẫn chưa phát sinh.
Hiện tại Chu Chỉ Nhược đã gia nhập Thiên Cơ Lâu, Triệu Mẫn cũng đã đến đây.
Một loạt khúc mắc của Trương Vô Kỵ cùng những cô gái khác chưa chắc sẽ xảy ra.
Và sự xuất hiện của Tình Nhân Bảng cũng khiến cho đám người Trương Vô Kỵ coi trọng Tiểu Chiêu hơn một tý.
Nói không chừng ở thế giới này Trương Vô Kỵ cùng Tiểu Chiêu sẽ có tương lai tươi sáng hơn không chừng.
"Đa tạ lâu chủ giải vây!"
Trương Vô Kỵ lại lên tiếng cảm tạ.
Lưu Tiêu gật đầu: "Không có gì, việc nhỏ mà thôi, do bọn hắn hiểu lầm ngươi."
Tiểu Chiêu ban đầu chính là thị nữ của Dương Bất Hối, thế nên hầu hạ Dương Bất Hối cũng không tính là hành hạ hay hạ nhục gì.
"Còn cảm tạ việc lâu chủ vạch trần âm mưu của tên cẩu tặc Thành Côn, về sau chỉ cần Thiên Cơ Lâu cần thì Minh Giáo chắc chắn sẽ không chối từ."
Trương Vô Kỵ ôm quyền một cách trịnh trọng.
Lưu Tiêu lại gật đầu: "Các vị tới đây chắc là còn mục đích khác chứ?"
Trương Vô Kỵ gật đầu: "Làm phiền lâu chủ mở cho chúng ta 3 phòng chữ "Thiên", sau đó cho chúng ta đặt trước Phòng Chế Tạo Tông Sư cho Dương Tả Sứ."
Trên đường bọn hắn đã tính toán kỹ lưỡng rồi, danh ngạch của Phòng Chế Tạo Tông Sư này sẽ tặng cho Dương Tiêu vì hắn là người lợi hại nhất.
Còn đám người Bạch Mi Ưng Vương thì chỉ đợi từ từ mới được.
Nếu như tốt số thì bọn hắn có thể sử dụng phòng chữ "Thiên" để đột phá Tông Sư.
"Với lại chúng ta còn mua sắm tin tức về âm mưu của tên cẩu tặc Thành Côn kia cùng tung tích của hắn nữa, không biết tổng cộng là bao nhiêu tiền thế."
Lưu Tiêu nhìn Trương Vô Kỵ đầy kinh ngạc.
Gia hoả này tự tin như thế sao, hỏi trực tiếp trước mặt bao nhiêu người thế này.
Người khác không biết thì thôi chứ bản thân hắn biết Thành Côn là người của Nhữ Vương Phủ, hay nói cách khác là người của Triệu Mẫn.
Mà giờ khắc này Triệu Mẫn còn đang ngồi ở đây quan sát Trương Vô Kỵ nữa chứ.
Lưu Tiêu cũng lười nhắc nhở Trương Vô Kỵ, hắn thử hỏi hệ thông xem suy đoán âm mưu tiếp theo của Thành Côn cần bao nhiêu lượng bạc, phát hiện là cần hai vạn lượng.
"Bốn vạn lượng!"
Lưu Tiêu trực tiếp báo giá gấp đôi.
Minh Giáo không thiếu tiền, không cần khách khí với bọn hắn làm gì,
"Được!"
Trương Vô Kỵ cũng không kỳ kèo, đưa tiền một cách dứt khoát.
Trong Thiên Cơ Lâu mọi người cũng không quan tâm Tiểu Chiêu nữa, tất cả sự chú ý của bọn hắn đều bị tin tức của Thành Côn hấp dẫn rồi.