Chương 176: Cao tăng Thiếu Lâm tìm đến cửa
Mọi người đều tập trung tinh thần lại, nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt mong chờ.
Giữa một rừng tiếng hoan hô thì không có một ai chú ý tới ba hoà thượng vừa bước vào Thiên Cơ Lâu cả.
Ba người chỉ nhìn quanh với vẻ lạnh lùng, phát hiện không ai quan tâm đến mình thì ấm ức vô cùng.
"Ai là lâu chủ Thiên Cơ Lâu?"
Thanh âm của Độ Ách dồi dào nội lực, khiến màn nhĩ của người khác run lên.
Lập tức tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều im lặng, mọi tiếng huyên náo biến mất, ai nấy đều nhìn về hướng âm thanh vang lên.
Ba vị cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư!
Có người giật mình, nhưng sau đó liền lộ ra vẻ mong đợi.
Bởi vì xem ra ba cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư này lai giả bất thiện.
Hình như bọn hắn đang muốn gây sự với Thiên Cơ Lâu?
Nhưng bọn hắn không biết Thiên Cơ Lâu là địa phương nào sao?
"Hình như là ba vị cao tăng Độ Ách, Độ Nan, Độ Kiếp của Thiếu Lâm."
Lộc Trượng Khách đứng bên cạnh Triệu Mẫn cũng đã nhận ra thân phận của ba người này.
Bởi vì dáng vẻ độc nhãn long kia của Độ Ách thật sự quá bắt mắt.
Người khác có thể sẽ không nhận ra, nhưng hắn là người của Đại Nguyên Hoàng Triều, sao lại không biết rõ cao thủ trong Đại Nguyên được chứ.
Cùng lúc đó Lưu Tiêu cũng nhìn về hướng ba người Độ Ách.
Ba người này vừa mở miệng thì hắn đã cảm nhận được địch ý tràn ngập Thiên Cơ Lâu rồi.
Hắn sử dụng năng lực suy tính của Thiên Cơ Lâu, muốn xem thử là thần thánh phương nào lại dám tới Thiên Cơ Lâu để gây chuyện.
"Tên: Độ Ách"
"Thân phận: sư thúc của phương trượng Thiếu Lâm tại Đại Nguyên Hoàng Triều, là một trong những người đời chữ Độ còn lại"
"Cảnh giới: Nửa Bước Đại Tông Sư"
"Võ học: Kim Cương Phục Ma Khuyên"
"Mục đích: Để tìm lại mặt mũi cho Thiếu Lâm, dùng vũ lực để khiến Thiên Cơ Lâu khuất phục."
Nhìn đến đây thì Lưu Tiêu cũng biết hai người còn lại là ai rồi.
Thì ra là ba vị "cao tăng" không biết tốt xấu kia của Thiếu Lâm
Tam Độ!
Trong nguyên tác thì bởi vì Dương Đỉnh Thiên đã chết nên bọn hắn lại trút hết cừu hận của mình lên đầu của Trương Vô Kỵ.
Dù biết tất cả chỉ là âm mưu nhưng ba người này lại vẫn không chịu buông tha cho Trương Vô Kỵ.
Bất quá cũng chỉ là tiểu nhân thù dai mà thôi.
Lúc Dương Đỉnh Thiên còn sống thì cả ba co đầu rút cổ ở Thiếu Lâm, không dám ra ngoài.
Đợi đến khi Dương Đỉnh Thiên chết rồi mới dám ra ngoài làm mưa làm gió.
Quả thật là buồn cười đến cực điểm.
Hơn nữa Lưu Tiêu cũng đã vừa suy tính, phát hiện một loạt kế hoạch cùng âm mưu của Thành Côn đều có bóng dáng của cả ba đứng sau.
Ba người bọn hắn đã cấu kết với Thành Côn làm việc xấu từ vài thập niên trước rồi.
Thậm chí việc Không Kiến thần tăng thu Thành Côn làm đồ đệ đều là do bọn hắn sai khiến.
Hơn nữa mục đích của bọn hắn đến đây càng khiến Lưu Tiêu không nhịn cười nổi.
Các ngươi ẩn cư quá lâu nên không cập nhật tin tức sao?
Chỉ có ba người Nửa Bước Đại Tông Sư cũng muốn đi kiếm chuyện với Thiên Cơ Lâu.
Các ngươi cho rằng Thiên Cơ Lâu là cái gì? Là một nơi yếu đuối hiền lành, đánh thắng thì trấn áp còn đánh thua thì cười cười cho qua à?
Không phải ai cũng giống như là Trương Vô Kỵ, có thể nhất tiếu mẫn ân cừu.
"Tại hạ chính là lâu chủ của Thiên Cơ Lâu, ba vị đại sư tìm tại hạ không biết có chuyện gì?"
Lưu Tiêu đứng trên thang lầu, nhìn ba vị Độ Ách từ trên cao xuống.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu trẻ tuổi như vậy sao.
Ba người Độ Ách bỗng cảm thấy an ổn hơn một phần.
Nếu như trẻ tuổi như vậy thì dù thiên phú có nghịch thiên tới đâu thì không thể nào có tu vi quá cao.
Ba người bọn hắn liên thủ sử dụng Kim Cương Phục Ma Khuyên thì dù là Đại Tông Sư cũng có đủ sức đối đầu.
"A Di Đà Phật!"
Độ Ách tụng một tiếng phật hiệu, chắp tay trước ngực.
"Thiên Cơ Lâu vu khống Thiếu Lâm ta thông đồng làm bậy với Thành Côn, làm danh tiếng của Thiếu Lâm bị tổn hại."
"Ba người lão tăng đến đây chỉ là vì muốn thỉnh giáo Thiên Cơ Lâu."
"Nếu như Thiên Cơ Lâu có thể đánh thắng cả ba chúng ta thì chúng ta không nói hai lời, quay đầu trở về."
"Tuy nhiên nếu chúng ta có thể thắng được một chiêu nửa thức thì mong rằng Thiên Cơ Lâu có thể thu hồi lại lời nói lúc trước, phục hồi danh tiếng của Thiếu Lâm ta."
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
Đúng thật là đến kiếm chuyện với Thiên Cơ Lâu.
Lùi một bước, các ngươi không biết đây là đâu sao mà gan thế?
Nhưng mọi người vẫn chưa kịp phản ứng thì Lưu Tiêu đã gật đầu đồng ý.
"Có thể, nhưng không biết ba vị đại sư muốn thỉnh giáo ra sao?"
Vẻ mặt Lưu Tiêu bình tĩnh, không thấy vẻ sợ hãi gì.
Hiện tại dù không dựa vào công năng vô địch của Thiên Cơ Lâu thì dù cho Đại Tông Sư có tới đây hắn cũng không sợ hãi tý nào, thế nên hắn không quan tâm ba người Độ Ách lắm.
Độ Ách gật đầu: "Lâu chủ có thể chọn ba đệ tử của Thiên Cơ Lâu để quyết chiến công bằng với ba người chúng ta."
"Đương nhiên nếu lâu chủ muốn tự mình xuất thủ cũng được!"
Lúc này người trong Thiên Cơ Lâu mới phản ứng kịp.
"Ha ha...Ba lão hoà thượng này chính là ba tên bao che cho Thành Côn kia sao?"
"Tự tìm đường chết, lại dám đến Thiên Cơ Lâu để làm càn."
"Bọn hắn không biết suy nghĩ à, Thiên Cơ Lâu công bố biết bao nhiêu chuyện xấu mà vì sao người ta không ai dám tới để kiếm chuyện."
"Ba tên không biết xấu hổ này là ác đồ bao che cho tên Thành Côn kia sao?"
...