Chương 69: Lâu chủ, ngươi nên cho ta một lời giải thích
"Chắc chắn thứ hạng của ta ở trên nữa, thế nên chưa đọc tới thôi."
Triệu Mẫn hơi không nhịn được, tự an ủi bản thân.
"Ngay cả bộ dáng như thế cũng có thể xếp thứ 9, chắc chắn người xếp thứ 1 là ta rồi!"
Chu Chỉ Nhược vô cùng tự tin!
"Nếu ngươi không cho ta lên bảng thì ngươi chết chắc rồi lâu chủ, sau này đừng hòng bắt ta xoa bóp vai cho ngươi nữa."
Vương Ngữ Yên bóp mạnh bả vai Lưu Tiêu một cái, không biết có phải là muốn ám chỉ thứ gì hay không.
"Binh Khí Bảng? Họ Tôn?"
Thượng Quan Kim Hồng bên này khi nghe lời của Tôn Tiểu Hồng thì giật mình, phản ứng lại.
"Ngươi chính là Thiên Cơ Lão Nhân, người đứng đầu Binh Khí Bảng!"
Tâm nguyện duy nhất của hắn là đánh bại Thiên Cơ Lão Nhân, trở thành người đứng đầu Binh Khí Bảng.
Nhưng Thiên Cơ Lão Nhân quá thần bí, không có mấy ai gặp được hắn.
Chiến ý của Thượng Quan Kim Hồng quá lớn.
Thế nên trong Thiên Cơ Lâu lúc này ai cũng đổ dồn ánh mắt vào y.
Thiên Cơ Lão Nhân, đối với mọi người thì đây cũng là một nhân vật cực kỳ thần bí, chỉ nghe mà chưa thấy người.
Có thể áp chế Tiểu Lý Phi Đao cùng Thượng Quan Kim Hồng, trở thành người đứng đầu trên Binh Khí Bảng, chắc chắn là một kỳ nhân.
Không ai nghĩ rằng Thiên Cơ Lão Nhân sẽ nguỵ trang thành một ông lão không có gì nổi bật cả.
Tôn Tiểu Hồng le lưỡi một cái, biết rằng do mình nên đã khiến hai ông cháu bị lộ rồi.
"Đi bưng đồ ăn của ngươi đi kìa, giờ này còn có tâm tư khác gì nữa?"
Thiên Cơ Lão Nhân hoàn toàn không quan tâm đến chiến ý của Thượng Quan Kim Hồng.
Chỉ một câu nói thôi mà gây ra sát thương cực lớn cho Thượng Quan Kim Hồng, khiến mặt của hắn đen kịt lại.
Đây chỉ là một khúc nhạc dạo mà thôi, sau đó Lưu Tiêu tiếp tục công bố Tình Nhân Bảng.
"Đứng thứ 8 Tình Nhân Bảng, A Bích!"
Trong nguyên tác thì A Bích không có quá nhiều đất diễn.
Nhưng vĩnh viễn Lưu Tiêu cũng sẽ không thể quên được cái ngoái đầu cười nhẹ của nàng khi nàng đang chăm sóc Mộ Dung Phục lúc này đã điên.
Giây phút đó A Bích đẹp như thiên tiên, ôn nhu vô hạn.
Cảm giác như là dù ngươi có trở thành thế nào, có ra sao thì ta vẫn luôn một lòng một dạ với ngươi, cảm giác đó thật khiến người khác thương xót.
"A Bích tỷ tỷ hoàn toàn có tư cách!"
Vương Ngữ Yên hiểu rất rõ A Bích, thế nên lúc này nàng liền tán thành.
Đoàn Dự cũng gật đầu rồi nói: "A Bích tỷ tỷ theo học Thông Biện Tiên Sinh, tinh thông cầm kỳ thư hoạ."
"Tiếng hát của nàng như tiếng hót của loài sơn ca, hoàng oanh vậy, uyển chuyển êm tai!"
Tiêu Phong nói: "Ta cũng đã gặp cô gái này rồi, đúng thật là ôn nhu như nước!"
Tiêu Phong, Đoàn Dự, Vương Ngữ Yên đều đã đưa ra đánh giá cao như vậy thì không ai dám hoài nghi, chỉ hận là bản thân chưa từng gặp mặt nữ tử đó thôi.
"Cô gái này hình như là tỳ nữ của Mộ Dung Phục, lúc này sợ rằng nàng đang bị Mộ Dung Phục liên luỵ, không biết đang trốn ở nơi nào."
"Tên Mộ Dung Phục này thật sự là ngu ngốc, cạnh bên có người như A Bích vậy mà không biết quý trọng, lúc nào cũng nghĩ đến phục quốc."
"Đừng nói tên chó chết Mộ Dung Phục đó nữa, hắn làm sao xứng với A Bích chứ."
Khi thân phận của A Bích lộ ra thì Mộ Dung Phục lại chịu thêm một làn sóng chửi rủa bởi những người trong Thiên Cơ Lâu.
"Đứng thứ bảy trên Tình Nhân Bảng, Chung Linh!"
Lưu Tiêu liếc sang Đoàn Dự, thấy miệng hắn lúc này đang co giật liên tục, nói tiếp: "Trong giang hồ hiện nay, có thể nói rằng cô gái này là người dễ thương, nghịch ngợm hoạt bát nhất, không ai sánh bằng."
"Hai mắt nàng to tròn, như có thể phát ra tiếng nói vậy."
"Nếu ai có vinh hạnh cưới nàng làm vợ thì chắc chắn sẽ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chỉ muốn yêu thương hết mực."
Sau khi Lưu Tiêu nói xong thì những tên ở dưới đều sáng hai mắt lên!
"Moá, ta động lòng rồi lâu chủ, xin hỏi làm sao mới có thể gặp được Chung Linh cô nương."
"Lâu chủ ngươi xoa nước bọt xong rồi nói tiếp đi."
"Lâu chủ diễn tả thật hay, ngay cả lão nhân gia ta cũng có chút tò mò rồi!"
Thiên Cơ Lão Nhân cười ha ha một tiếng.
"Ngươi không có phóng đại lên chứ lâu chủ?"
Triệu Mẫn hơi không phục!
Ta không dễ thương hoạt bát sao? Ta thường xuyên đi nhổ râu mép của phụ vương đó.
Lưu Tiêu nói tiếp: "Ta nói hoàn toàn là sự thật, nếu như muốn thì các ngươi đi hỏi Đoàn công tử kìa, ở đây hắn là người có quyền lên tiếng nhất."
Mọi người nhìn về phía Đoàn Dự.
Đoàn Dự nơi: "Lời của lâu chủ hoàn toàn là sự thật."
Hắn chắp tay bội phục Lưu Tiêu.
"Đứng thứ 6 Tình Nhân Bảng, Nghi Lâm!"
"Đứng thứ 5 Tình Nhân Bảng, Tiểu Chiêu!"
"Đứng thứ 4 Tình Nhân Bảng, Công Tôn Lục Ngạc!"
"Đứng thứ 3 Tình Nhân Bảng, Trình Anh!"
"Đứng thứ 2 Tình Nhân Bảng, Trình Linh Tổ!"
"Và cuối cùng, người đứng đầu Tình Nhân Bảng, A Tú!"
Mười người trên Tình Nhân Bảng đã được tuyên bố xong.
Cả ba người Vương Ngữ Yên, Triệu Mẫn, Chu Chỉ Nhược đang âm thầm so tài nãy giờ cũng trợn tròn mặt.
Vậy mà lại không có tên mình.
"Ta không phục!"
Triệu Mẫn là người đầu tiên lên tiếng, sau đó nhìn sang tất cả mọi người rồi nói: "Các vị coi thử xem, ta phù hợp tất cả điều kiện để lên bảng vậy mà lâu chủ lại không chọn ta."
"Ta có lý do để hoài nghi trong danh sách này có gì đó không ổn, không công bằng."
Triệu Mẫn lúc này đã gỡ bỏ lớp hoá trang ra, phơi bày dung nhan tuyệt thế của mình cho mọi người.
Đám người mê gái này vừa gật đầu vừa chảy nước miếng.
Diệt Tuyệt Sư Thái lúc này cũng đứng ngồi không yên: "Lâu chủ nghĩ lại đi, đồ nhi Chu Chỉ Nhược này của ta ôn nhu hiền lành, vì sao lại không được lên bảng vậy."
"Lâu chủ, có phải là ngươi nên cho ta một lời giải thích hay không?"
Vương Ngữ Yên nở một nụ cười lạnh lùng, không thèm xoa bóp nữa.