Chương 1414: Du hồn của thanh long!
Nhìn thấy pháp thuật mà mình giải phóng ra bị đối phương nhẹ nhàng hóa giải sạch, sắc mặt của người đàn ông áo bào đen lập tức trở nên càng trắng bệch hơn.
Khóe môi hơi mấp máy muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra được một câu nào.
“Ha ha!” Lưu Tiêu nhìn vẻ mặt kinh ngạc đến gần như sắp ngu người đó của hắn ta mà không khỏi nhếch miệng cười, sau đó ấn pháp trong tay tiếp tục biến hóa.
Lập tức, lại có mười mấy tia sáng xanh bay ra từ trên chân phải của hắn, xẹt qua những quỹ tích tuyệt đẹp trong hư không cuối cùng lại một lần nữa tập trung lại với nhau, hình thành một vòng tròn màu xanh to lớn.