TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 66: Vi Tiểu Bảo: Lâu chủ chính là ngọn đèn chỉ đường của ta

Chương 66: Vi Tiểu Bảo: Lâu chủ chính là ngọn đèn chỉ đường của ta

Tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu khi nghe xong phân tích của Lưu Tiêu thì đều phấn chấn lên.

Đúng thế!

Một trăm năm trước Đế Thích Thiên hoá thân thành Thiên Trì Huyết Ma để hoạ loạn giang hồ thì xuất hiện một tên Thập Cường Vũ Giả - Võ Vô Địch để đẩy lùi hắn.

Một trăm nay sau có khi sẽ xuất hiện Trương Vô Địch hay Lý Vô Địch thì sao?

"Lâu chủ, có những lão tiền bối nào đang lánh đời vậy?"

Có người tò mò hỏi.

Trong Thiên Cơ Lâu bỗng yên tĩnh lại, ai nấy đều tập trung lắng nghe.

Loại bí văn của võ lâm này không ai muốn bỏ qua, dù chỉ là một chữ.

Vương Ngữ Yên thì tự giác rót đầy chén trà của Lưu Tiêu.

Lưu Tiêu từ từ nhấp một ngụm trà, mở miệng nơi: "Cái này tạm thời ta không nói."

"Đợi sau khi Thiên Cơ Lâu liệt kê xong các bảng danh sách thì nếu mọi người có hứng thú thì lúc đó hỏi sau cũng được, khi đó chắc sẽ có thứ các ngươi muốn."

Lưu Tiêu thừa nước đục thả câu.

Trước tiên khiến mọi người tò mò rồi tính sau.

Má!

Tên lâu chủ lòng dạ hiểm độc này lại thế nữa rồi, cứ thích khiến mọi người tò mò, sau đó tiêu tiền ở đây để nghe kể chuyện.

"Thật khó chịu, như là làm được gần xong rồi lại bị đứt đoạn vậy."

"Moá, lâu chủ thật là lòng dạ hiểm độc, ta đã tiêu phí tất cả tiền bạc của ta vào Thiên Cơ Lâu rồi mà ngươi còn nhử như thế sao?"

"Quá xấu bụng rồi!"

...

Trong Thiên Cơ Lâu lúc này chỉ còn tiếng oán giận.

Vương Ngữ Yên thì bắt đầu giận dỗi, đem trà bản thân vừa pha đổ sạch, không cho Lưu Tiêu uống một ngụm nào.

Lưu Tiêu cười ha ha một tiếng, sau đó đứng lên nói: "Ta nói nhiều như thế, miệng đắng lưỡi khô."

"Người kể chuyện còn có tiền thưởng."

"Các ngươi tự hỏi lòng mình xem nghe ta nói nhiều như vậy mà có ai mời ta một chén rượu nào chưa."

Đây không phải là địa bàn, là tửu lâu của ngươi sao? Chúng ta còn phải mời ngươi uống rượu?

Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, lương tâm của lâu chủ đã hao mòn tới mức độ này rồi sao?

Thiên Cơ Lâu một ngày thu một cân vàng, còn quan tâm chút ít tiền thưởng nhỏ nhoi này à?

"Rượu này ta mời, đem rượu ngon nhất lên đây, uống bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, lát nữa ta thanh toán!"

Vi Tiểu Bảo đứng lên.

Hắn cũng rất thích nghe kể chuyện, thích nhất là nghe chuyện của các anh hùng hào kiệt.

Thế nên việc Lưu Tiêu không nói nữa khiến hắn rất khó chịu.

"Tất cả thức ăn trong đây ta bao hết!"

Thiên Cơ Lão Nhân càng ngứa ngáy khó nhịn trong lòng hơn.

Nếu không phải biết Lưu Tiêu đang nói đùa thì hắn đã thực sự quăng một thỏi bạc lên làm tiền thưởng.

"Nghỉ ngơi một tý!"

Lưu Tiêu xua tay: "Ta vừa liệt kê một bảng danh sách mới, lát nữa sẽ nói cho mọi người sau."

Bảnh danh sách mới?

Mắt của mọi người sáng lên.

"Lâu chủ, là bảng danh sách gì thế, tiết lộ một tý được không?"

Triệu Mẫn hỏi lại đầy hứng thú.

Nàng phát hiện Thiên Cơ Lâu này rất thú vị, rất có ý tứ.

Dù là không có những phòng tu luyện cùng Phòng Chế Tạo Tông Sư kia thì nơi này cũng vô cùng thú vị.

Bởi vì khi ở đây thì sẽ nghe được nhũng bí văn khó mà tưởng tượng trong võ lâm.

Ngay cả những người dùng tiền để thuê phòng tu luyện kia cũng đã dừng lại, chạy ra nghe rồi kìa.

Vương Ngữ Yên lại rót một chén trà mới cho Lưu Tiêu một cách vô thanh vô thức.

Khoé miệng Lưu Tiêu co giật, cô nàng này thực tế như vậy sao.

Lưu Tiêu mói: "Bảng danh sách này ta đặt tên là "Tình Nhân Bảng"."

"Tình Nhân Bảng?" Mắt Vi Tiểu Bảo sáng lên: "Ta thích cái tên này!"

Tên mê gái này hô to: "Mang rượu lên!"

"Việc này phải vừa uống rượu vừa bình phẩm mới được."

Hắn quăng cho Lưu Tiêu một ánh mắt như người trong đồng đạo.

Lưu Tiêu tiếp tục nói: "Tình Nhân Bảng, xếp hạng những nữ tử giang hồ chưa kết hôn ôn nhu động lòng người nhất."

"Tổng hợp từ tính cách đến tướng mạo để xếp hạng."

Lưu Tiêu nhìn lại, ở đây ai cũng mê gái.

Thế nên không ai quan tâm chuyện khi nãy nữa.

Ngay cả Tiêu Phong, người mà hắn cho là đàng hoàng trung thực nhất lúc này cũng sáng cả hai mắt lên.

Tiêu Phong còn như thế thì nói gì tới những người khác nữa.

"Bảng danh sách này thật hay! Lâu chủ chính là ngọn đèn chỉ đường của ta!"

Muội tử giang hồ ôn nhu động lòng người nhất, dễ thương nhất?

Vi Tiểu Bảo nhịn không được mà vỗ tay khen ngợi.

Ngọn đèn chỉ đường!

Đoàn Dự: "Đại ca, ta hơi mệt một chút, cho ta nghỉ ngơi một tý."

Hắn lại thấy cuộc sống này đặc sắc lại rồi.

Không cần phải nhờ tới làm việc để quên đi đau khổ.

Tiêu Phong:...

Bệnh mê gái của ngươi lại tái phát sao?

Trừ những nam nhân này ra thì nữ nhân trong Thiên Cơ Lâu cũng sáng mắt lên.

Phải biết rằng lúc này ai cũng quan tâm đến tin tức truyền ra từ Thiên Cơ Lâu, lực ảnh hưởng không phải bàn.

Có thể khẳng định nếu ai may mắn được lên bảng này thì sẽ nổi lên, và đó cũng là một lời khẳng định vô cùng chắc chắn.

Dù sao nữ tử giang hồ luôn bị người khác chê là cọp cái.

Nếu như có thể lên Tình Nhân Bảng này thì khác nào lật đổ đi quan niệm trước đó.

Lạch cạch, kiếm của Chu Chỉ Nhược bỗng rơi trên mặt đất.

"A... Xin lỗi mọi người, bảo kiếm của ta hơi nặng, ta cầm không chắc." Chu Chỉ Nhược đỏ mặt rồi nói.

Tiểu tiện nhân này lại làm màu, cố tình thu hút chú ý!

Đinh Mẫn Quân ưỡn ngực lên, vội vàng khom lưng xuống: "Sư muội, để ta nhặt lên giúp ngươi."

Diệt Tuyệt Sư Thái tuyệt hơn, nói nhỏ với cả hai: "Các ngươi nhỏ giọng một tý, ảnh hưởng tới vi sư."

Triệu Mẫn thì vừa tháo hoá trang vừa nói: "Ai nha! Thực ra ta là nữ sinh!"

Nàng bôi son, tháo tóc ra trước mặt mọi người.

"Lâu chủ ngươi có khát hay không?" Vương Ngữ Yên nói nhỏ nhẹ, lần đầu tiên chủ động quan tâm Lưu Tiêu.

Bảng danh sách chưa công bố thì những cô gái này đã minh tranh ám đấu với nhau rồi.

Đặc biệt là Diệt Tuyệt Sư Thái, ngươi đang làm gì thế, ở đây có chỗ cho ngươi sao?