Cũng may hung vật chấn kinh chỉ lo chạy trốn, không có hành động tập kích tiểu trấn Hắc Phong, bằng không nhất định tử thương vô số.
Trong kinh hoảng cùng hỗn loạn, mấy tiểu trấn ngoại vi Hắc Phong Sơn, đèn đuốc dần dần dập tắt. Cuối cùng hòa vào làm một thể với màn đêm đen kịt của hoang dã.
Chỉ có nơi chân trời xa, chỗ sâu Hắc Phong Sơn khủng bố vĩnh hằng kia, ngọn lửa ba màu càng đốt càng lớn, giống như là núi lửa khổng lồ đang phun trào, sóng nhiệt đốt người.
....
"Gia, Hắc Phong Sơn cứ như vậy không còn?" Xa ngoài mấy chục dặm, Vương Thiết Trụ nhìn liệt diễm phía xa, trong lòng có chút run sợ hỏi.