“Vâng!” Lamborgh lắc đầu vẫy đuôi rời đi.
Tần Hà lại nhìn về phía Ma Phi, nói: “Gọi Hôi Mễ Khâu tới đây, lại điều thêm một nhóm người tới trợ giúp.”
“Gia, ngài gọi người tới làm gì?” Ma Phi tò mò hỏi.
“Để thực hiện trường sinh không có dễ dàng như vậy, dưới lớp đất nơi này có cái gì, móc ra hết.” Tần Hà nói.
“Vâng.” Ma Phi gật đầu, sau đó vừa vỗ cánh một cái đã lướt tới chân trời, vỗ cánh lần nữa thì hoàn toàn biến mất không còn bóng dáng, tốc độ nhanh đến cực hạn.