"Khục khục khục..."
Khi toàn bộ kiếp vân tiêu tan thành mây khói, nơi Tần Hà đứng, núi rừng biến mất không thấy, biến thành một hố trời rộng lớn, sâu hơn trăm trượng.
Trong vòng trăm dặm trở thành một mảnh đất hoang.
Thỉnh thoảng còn có lực lượng lôi điện xẹt qua, tựa như linh xà.
Tần Hà bị đánh ngồi liệt giữa hố sâu, mặt mũi cháy đen, lông tóc cháy xém cuộn lại, vừa ho chính là phun ra khói đen, lấy tay che lại, ngay cả bọt máu ho ra cũng là cháy khét.