Hàn ý nhàn nhạt từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu, rõ ràng nhịp tim rất nhanh, nhưng lại cảm thấy toàn thân rét run, bắp chân có chút không chịu không chế mà bắt đầu run rẩy.
"Mạng ta xong rồi ~" Mạc Phan như cha mẹ chết gạt ra bốn chữ.
"Quay.. quay lại, không thể... đối mặt với nó." Phiền Cổ run rẩy xoay người.
Mấy người vội vàng cúi đầu xuống, xoay người, sau đó nhón chân bước nhỏ chạy trở về khu vực vừa rồi, sợ gây ra động tĩnh quá lớn làm đại khủng bố kia chú ý.
"Ai quay đầu lại thử nhìn một chút xem, nó... có đuổi theo không?" Về đến khu vực trước đó, Phiền Cổ vội vàng hỏi.