Bạch Thiên Cương đeo mặt nạ đồng xanh cho nên sự thay đổi trong ánh mắt ông ta cũng không bị mọi người thấy được.
Cơn tức giận thoáng qua trong chớp mắt, sau đso Bạch Thiên Cương mỉm cười nói với đám nhân sĩ giang hồ: “Mọi người bình tĩnh đừng hốt hoảng, Kim thi khôi thủ cùng với Bách quỷ tôn giả vừa bị chó săn triều đình tập kích, nhưng hiển nhiên là chó săn triều đình đã đánh giá thấp thực lực của Kim thi khôi thủ cùng Bách quỷ tôn giả, hai vị kia đã đuổi theo chó săn triều đình, tạm thời rời đi.”
Đám người biểu lộ khác nhau, một số ít có chút bận tâm suy nghĩ, nhưng lại không tìm thấy sơ hở trong lời nói của Bạch Thiên Cương.
“Chư vị, một chút nhạc đệm nho nhỏ mà thôi, chúng ta tiếp tục yến hội, tiếp theo còn có vũ kỹ Lỗ Vương Phủ hiến sắc cho Thánh giáo ta!” Lúc này lại có một vị quản sự đứng ra, cao giọng nói.
Lập tức trên mặt đám người lộ ra nụ cười âm tà.