Vừa dứt lời, khuôn mặt mờ ảo kia đột nhiên hóa thành một cái ấn ký màu đỏ máu, nhanh như chớp chui vào trong cơ thể Hạn Bạt, tiếng nói vang vọng lại: “Tiểu tử, chịu chết đi!!”
“Rống!”
Ấn ký màu máu nhập thể, Hạn Bạt bỗng nhiên điên cuồng giãy dụa, gào thét đứng lên.
Một cỗ khí tức cường đại hơn trước đó mấy chục lần bộc phát ra, giống như là một bức tường khí, bức bách đám người phải “bạch bạch bạch” lui về phía sau, cảm giác như trên ngực bị ai nện một búa, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Ngay cả Ngân Bách Lượng cũng phải cấp tốc lui lại đằng sau hai bước, càng đến gần Hạn Bạt, lực áp bách lại càng tăng thêm gấp bội.