Tần Hà nhìn về phía xa, chỉ thấy phía bên kia sông Hoàng Tuyền, có một vị vương giả đội mũ quan tua rua mặc áo bào xanh đang ngồi thẳng trên cung điện màu đen, giống như thiên thần.
Vương giả mặc áo bào xanh ngồi đó, bên cạnh còn có một phán quan mặc áo bào trắng tay cầm sách vàng, đôi mắt hầm hầm, giọng nói mang theo một cỗ lực lượng cường đại chấn nhiếp tâm hồn người ta.
Khiến cho người nghe được, không nhịn được mà lập tức làm theo lời đó.
Rõ ràng cung điện màu đen rất xa, nhưng mà Tần Hà lại có thể xuyên thấu qua sương đen nồng đậm nhìn thấy rõ mồn một, giống như là đang ở ngay đó vậy.
Không gian đè nén làm cho hắn không khỏi sinh ra cảm giác hoảng hốt trong nháy mắt.