“Cốc cốc cốc~” Bên ngoài cách một nửa nội thành.
Nam tử trung niên tập tà tập tễnh tiến vào một hẻm nhỏ không người, thấy hai đầu hẻm không có ai bèn nhẹ nhàng gõ mấy lần lên trên cổng lớn của một hộ dân cư.
Số lần quy luật mà còn lặp đi lặp lại, rõ ràng là một loại ám hiệu nào đó.
Cửa không mở nhưng lại có một giọng nói truyền ra: “Đưa qua chưa?”
“Hắn nhận rồi.” Nam tử trung niên nói.