Con đường phía trước chẳng hề bằng phẳng, trong sông hộ thành có vô số thứ linh dị đếm không hết đang du đãng.
Từng khuôn mặt tái nhợt đang trôi nổi không cố định, tạo thành màu sắc duy nhất dưới đáy nước.
Những sợi tóc bồng bềnh tựa như tảo biển, dường như trải rộng khắp toàn bộ đáy sông.
Đồng tử bọn chúng đỏ rực, miệng há rộng, bên trong là một màu đen kịt, chúng đang gào thét, tru lên đau đớn.
Nhưng... Không có âm thanh nào phát ra.