Đến lúc Chương Lương lăn ngã chạy vội tới bên cạnh bàn, mở nắp bình ngọc nhìn thấy lá trà bên trong vẫn còn, khỏi phải nói vẻ mặt y có bao nhiêu kinh ngạc và vui sướng.
Thậm chí trong nháy mắt y còn cảm thấy, việc Tần Hà uống trộm nước trà cũng không phải là không thể chấp nhận.
Một bình lá trà này, chính là nửa tài sản của y đấy.
"Đại nhân, ngài sao vậy?" Tần Hà chớp chớp mắt, lộ ra vẻ mặt tràn đầy quan tâm.
Chương Lương cẩn thận từng ly từng tí giấu bình ngọc vào trong ngực áo, trừng Tần Hà một cái, tức giận nói: "Ai cho tiểu tử ngươi ngồi chỗ ta, còn dám uống trà của ta?"