"Ngươi nói xem, liệu gia có thể ở trong Trấn ma ti không?" Thành bắc, Vương Thiết Trụ nhìn về phía vòng xoáy mây đen khổng lồ vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu là sẽ tiêu tán ở phía trên Trấn ma ti, thầm nói.
"Đi dạo thành bắc xem thử một chút, ai biết được chứ?"
Lamborgh lắc lắc đầu, nói: "Nhưng ta nói này quy tử, thành Lâm An này rộng lớn hơn kinh thành Đại Lê gấp mấy lần, nếu chỉ vào dựa vào bốn con mắt chúng ta, muốn tìm người thì phải tìm đến ngày tháng năm nào hả."
Xưng hô "quy tử" này là kết quả mà Lamborgh cùng Vương Thiết Trụ đã thỏa hiệp với nhau.
Trước đây Lamborgh vẫn luôn gọi Vương Thiết Trụ là "vương bát chết bầm", "vương bát chết tiệt",... còn Vương Thiết Trụ thì gọi Lamborgh là "đồ kéo cày", "bò tiện chủng",...