"Ngươi cứ nói, ngươi có ăn hay không đi."
Tần Hà liếc Vương Thiết Trụ một cái, trực tiếp nói thẳng, chút tính toán kia trong lòng Vương Thiết Trụ, không cần ném thuật chân ngôn Tần Hà cũng biết nó muốn thả cái rắm gì.
"Ách.. Ăn." Vương Thiết Trụ vô cùng thành thực, gật đầu liên tục.
Ghen ghét về phần ghen ghét, chỗ tốt đưa tới trước mặt như vậy, ai có thể từ chối được chứ.
"Vậy ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, cắt lấy toàn bộ thịt ra rồi lấy cỏ khô bù vào đi, một nửa nướng còn một nửa băm làm nhân bánh, hôm nay thêm món." Tần Hà phân phó nói.