Vương Thiết Trụ nhìn chằm chằm mắt không chớp, hình chiếu thời gian quay lại này quá quan trọng, đây là một đoạn lịch sử được tái hiện lại.
Theo bản năng, nó quay đầu nhìn thoáng qua Ngô Đức.
Về phần Ngô Đức, hắn thừ người nhìn bóng đạo nhân trước mặt, hai bàn tay trong tay áo dày nắm chặt đến mức trắng bệch.
Lúc này, bóng đạo nhân kia cũng dần dần mờ đi, cuối cùng biến mất không còn thấy gì nữa.
Thần miếu bị phủ bụi vô số năm tháng, dùng phương thức hồi tưởng thời gian ghi lại chuyện xảy ra ở nơi này vào không biết bao nhiêu năm trước.